Tôi 27 tuổi, anh 26, chúng tôi yêu nhau được hai năm. Tình yêu nào cũng trải qua nhiều cung bậc cảm xúc cả vui lẫn buồn, chúng tôi chỉ cãi nhau khi tranh luận về những quan điểm sống, cách giải quyết một vấn đề nào đó mà hai đứa bất đồng, khoảng thời gian còn lại là những kỷ niệm rất đẹp giữa hay đứa. Trước ngày chia tay cũng là những ngày rất vui vẻ và hạnh phúc. Mọi chuyện diễn ra rất tự nhiên và tôi như không biết chuyện gì đang xảy ra với mình. Chúng tôi nói chuyện, tôi hỏi anh 3 năm nữa khi tôi 30 tuổi mình cưới nhau nhé. Anh nói tới thời điểm thích hợp sẽ cưới. Với anh, thích hợp là gì cũng không định nghĩa rõ, tôi rất hoang mang khi anh nói vậy. Anh khẳng định dù tôi 30 tuổi hay 35 tuổi nhưng chưa thích hợp anh sẽ không cưới, không phải vì tôi tới tuổi phải cưới. Là con gái khi nghe những lời đó, tôi hụt hẫng, hoang mang, vội buông lời chia tay.
Tôi có công việc, thu nhập ổn định, gia đình êm ấm. Còn anh đối với tôi là một người rất tốt, tôi có thể tin tưởng dựa vào, nhưng anh phải vướng bận, lo lắng cho gia đình nhiều. Dù là con út trong nhà nhưng anh có 4 anh trai lớn chưa vợ, không công việc ổn định. Anh muốn giúp đỡ các anh gây dựng được gì đó rồi mới nghĩ đến mình. Tôi thấy đó là một điều đúng và cần thiết, vẫn luôn ủng hộ anh trong những việc làm của mình. Nhưng vì vội vàng, không suy nghĩ thấu đáo tôi đã buông ra lời mình không muốn nói. Sau đó tôi xin lỗi, mong anh tha thứ, tôi rất hối hận khi nói ra những lời như vậy. Anh bảo tôi đã lựa chọn đúng, yêu anh tôi sẽ khổ. Anh không dám hứa sau 2 năm, 5 năm hay 10 năm mới muốn cưới vợ. Sau chừng đó năm liệu anh có thay đổi, còn yêu tôi nữa không hay anh sẽ cưới một người khác? Lúc đó tôi tôi sẽ thế nào?
Tôi biết anh áp lực rất nhiều về chuyện tương lai nhưng vẫn tin anh còn yêu mình và chắc chắn tôi cũng yêu anh rất nhiều. Tôi muốn cả hai sẽ cùng nhau đi tiếp chặng đường phía trước, muốn quan tâm nhưng sợ càng gây thêm áp lực cho anh, tôi không biết mình làm như thế nào cho đúng?
HàNguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn