Tôi 23 tuổi, người yêu thua một tuổi. Chúng tôi yêu nhau hơn 2 năm trong khi cả 2 còn là sinh viên, ở cùng dãy trọ. Em cũng là người chủ động đến với tôi trước, em hỏi han, nhắn tin và hay qua phòng tôi để mượn đồ. Năm đó tôi 21 tuổi, cũng chưa biết yêu là gì và chẳng dám yêu ai vì tự ti về bản thân, mặc dù khoảng thời gian còn đi học tôi biết nhiều người có tình cảm nhưng không quan tâm. Em đến với tôi một cách tự nhiên, rồi chẳng biết yêu em từ bao giờ nữa. Chúng tôi hay nói chuyện với nhau, rồi tôi ngỏ lời và em đồng ý. Đến với nhau giai đoạn đầu thực sự khó khăn về nhiều vấn đề, có vui có buồn lẫn lộn. Tôi hay làm em buồn hơn, giận hờn em trước nên cả hai cãi vã nhiều. Em là tình yêu đầu của tôi, còn trước tôi em đã yêu vài người rồi, tôi đau khổ và chấp nhận bỏ qua tất cả cho em.
Lúc đầu yêu em tôi có tính gia trưởng, hay nói em làm theo ý của mình. Giờ nghĩ lại tôi biết em buồn lắm, em chỉ học cách chịu đựng thay vì nói thẳng với tôi. Giờ tôi ra trường và đã đi làm ở Đà Nẵng, còn em học năm cuối ở Huế. Những ngày qua tôi đau khổ vô cùng khi em nói lời chia tay. Tôi biết em là người mạnh mẽ trong chuyện tình cảm nên rất sợ điều đó. Tôi đau khổ mấy ngày rồi nói tất cả những lỗi lầm của mình cho em biết, năn nỉ em ở lại, em nói cho thời gian để quyết định.
Đúng ngày 14/2 tôi đến thăm em, chúng tôi thấy vẫn còn tình cảm với nhau, em không lạnh lùng như lúc đầu nói chia tay tôi. Trong lòng tôi cảm thấy vui và nghĩ em sẽ chấp nhận tha thứ cho mình. Hôm sau, tôi vào Đà Nẵng thì em lại nhắn tin chia tay, em nói tôi là người yêu nhưng sẽ không thể là người đi hết cuộc đời em. Tôi nói đủ cách nhưng em không chịu dù hai đứa còn yêu nhau lắm, giờ thực sự không biết phải làm sao. Tôi đau khổ vô cùng, nói hai đứa cần thời gian suy nghĩ chín chắn hơn nhưng em chẳng trả lời. Nói thật tôi là con trai nhưng trong chuyện tình cảm rất yếu đuối.
HưngNguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn