Tôi sống như vô hồn từ khi em đột ngột chia tay

Thứ ba - 22/08/2017 09:56

Tôi sống như vô hồn từ khi em đột ngột chia tay

Em nói tôi con trai phải mạnh mẽ lên, đừng vì chuyện không đáng mà đau khổ, bảo tôi đừng níu kéo, vì níu kéo không được gì.

Tôi 25 tuổi, từng học đại học ở Hà Nội, cách đây một năm tôi xin được công việc ở công ty nước ngoài. Tôi cứ đi làm và đi nhậu với bạn bè. Trong một lần đi nhậu với công ty tôi mới biết em làm cùng bộ phận. Em dáng người thanh mảnh, làn da trắng mịn, nụ cười tỏa nắng. Em có cái gì khác lạ chưa từng thấy với những cô gái tôi từng quen, từ ánh mắt tới câu nói của em làm cho tôi thấy ấm lòng. Từ hôm đó về phòng là tôi không ngủ được, cứ nghĩ tới em. Vài hôm sau tôi được chuyển sang bộ phận khác, một sự trùng hợp là làm cùng với em. Em làm ở đó trước nên chỉ bảo tôi rất ân cần. Sau đó chúng tôi cứ làm việc và nói chuyện rất hợp, em thông minh, hài hước và chăm chỉ. Sau giờ làm việc về phòng tôi lại rủ em đi ăn uống. Có một lần chúng tôi đi chơi, tôi qua phòng em ăn cơm, lúc đó mới biết em ở cùng xóm trọ tôi. Thế là nhiều hôm tôi lấy cớ qua em ăn cùng (em ở cùng với bạn), em nấu ăn rất ngon.

Tôi đã yêu em lúc nào không hay, không biết em có thích mình không nhưng tôi không dám nói ra, sợ nói ra lại mất em. Các ngày lễ tôi đều mua quà tặng, em rất thích điều đó. Trong một lần cả hai đi sinh nhật bạn ở công ty, tôi mới biết em còn có giọng hát rất hay, giọng em vang và sáng. Hôm đó, em có uống bia do bạn bè mời (tính em rất nhiệt tình với bạn bè). Chuyện gì tới cũng tới, tan cuộc tôi đưa em về phòng mình chơi chút, em mệt và tôi cũng mệt, chúng tôi ngủ ở phòng lúc nào không hay. Gần sáng hai đứa tỉnh dậy và cùng đi quá giới hạn, em hôn tôi say đắm. Tôi rất hạnh phúc, mơ về một đám cưới với em trong tương lai. Nhưng bầu trời như sụp xuống trước mắt khi sáng dậy đi làm em không nói chuyện với tôi nữa, cứ im lặng. Mọi khi tôi đều đưa đón em, nay khi tan giờ làm em đã tránh mặt tôi và đi về trước. Em chặn hết thông tin trên mạng xã hội với tôi, hỏi gì em cũng không nói.

Sau vài hôm, tôi không ăn uống được gì, mệt mỏi, suy nghĩ rất nhiều, không biết đã làm gì có lỗi với em. Em cũng vậy, không ăn uống được, có vẻ như em có chuyện gì đó mà tôi không biết. Em ốm và xin nghỉ về quê vài hôm, nhắn tin bảo hai đứa nên dừng lại, nếu không sẽ không tốt cho cả 2, em còn nhiều thứ phải lo, còn gia đình nữa. Em nói tôi con trai phải mạnh mẽ lên, đừng vì chuyện không đáng như thế này mà đau khổ, bảo tôi đừng níu kéo, vì níu kéo không được gì chỉ nhận lại toàn niềm đau. Tôi như chết lặng từ những lời nói của em, như ngàn lưỡi dao đâm vào tim. Tôi đi làm gặp em và như người mất đi linh hồn, chỉ còn cái xác. Tôi như muốn chết đi, tại sao em lại nhẫn tâm tới vậy?

Tôi đã không chịu nổi và xin nghỉ việc. Một tháng trôi qua rồi nhưng tôi không ngừng suy nghĩ về em. Tôi vẫn chưa xin được việc mới, cả ngày không làm gì. Tôi thấy có lỗi với bố mẹ nhưng không thể vượt qua chuyện này. Giá như em có thể cho cơ hội, tôi có thể làm tất cả cho em, kể cả vứt bỏ mọi thứ. Tôi giờ không biết nên làm gì, lúc nào cũng nghĩ tới em. Em vẫn đi làm ở đó và xem như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn ở gần xóm em trọ. Tôi định chuyển đi chỗ khác nhưng không thể làm được. Xin mọi người cho lời khuyên, chân thành cảm ơn.

Hưng

Nguồn tin: vnexpress.net

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

global block facebook comment box

137 Hàm Nghi Foot Massage

Danh Mục tin tức
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây