Đã 2 tháng nay tôi không liên lạc được với em bằng bất kỳ hình thức nào. Tôi và em quen nhau khi học chung đại học, em là cô bé cực kỳ cá tính, độc lập trong suy nghĩ cũng như mọi chuyện. Tình yêu của chúng tôi đã trải qua biết bao nhiêu cung bậc, hạnh phúc có, đau khổ có, vài lần tưởng chừng đổ vỡ nhưng vì yêu nhau quá lại quay về. Tình yêu đó vượt lên một bậc khi chúng tôi ra trường và may mắn thay cả hai đều tìm được công việc đúng chuyên ngành và mức lương ổn định. Do yêu nhau lâu dài và cũng tính đến chuyện kết hôn nên chúng tôi đã đi quá giới hạn nhưng đều có phương pháp phòng tránh.
Gần đây công việc gặp khó khăn, tôi đứng trước nguy cơ bị mất việc nhưng không dám nói cho em biết. Một vài lần em bóng gió nói đến chuyện kết hôn nhưng do công việc như vậy nên tôi lảng đi chuyện khác. Chuyện phức tạp hơn khi trong một lần say rượu, do không làm chủ được bản thân, tôi và em đã quan hệ mà không kịp phòng tránh. Gần tháng sau em báo với tôi là chúng tôi đã có con. Thay vì vui mừng, tôi đã làm một việc hết sức ngốc nghếch là bảo em bỏ con. Tôi nhìn thấy sự bàng hoàng trong mắt em, em chỉ nhìn tôi thảng thốt và nói: Em hiểu rồi.
Ngay tối hôm ấy tôi hiểu ra, xin lỗi và mong em tha thứ nhưng em chỉ lạnh nhạt và bảo: Em không đồng ý cưới và muốn làm mẹ đơn thân, anh về đi. Sau đấy em chặn mọi liên lạc với tôi. Tôi đến chỗ em làm việc thì em đã xin chuyển đi chỗ khác. Đến nhà em, bố mẹ em nói quá thất vọng về tôi dù tôi cố năn nỉ nhưng hai bác không cho tôi biết địa chỉ, chỉ bảo tôi để em yên. Tôi cực kỳ hối hận, hơn lúc nào hết giờ đây tôi rất sợ cảm giác mất em, mất con. Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên. Nếu đọc được lời này mong em hãy tha thứ, cho tôi cơ hội một lần nữa.
Nguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn