Gửi bạn! Có lẽ đây là lần đầu tiên trong 8 năm qua, kể từ khi tôi nhận được lời tỏ tình của bạn gửi mà lại nghĩ về bạn nhiều như vậy. Nhiều thứ cảm xúc xen kẽ, chính tôi cũng không ngờ có một ngày bạn làm trái tim tôi có một cảm giác như thế này. Có lẽ là bởi tại giấc mơ ấy. Nhớ cái thời chập chững bước vào cấp 3, cả khối chúng tôi có đến 14 lớp, mỗi lớp hơn 50 người (8 xã học chung một trường), ở môi trường cái gì cũng mới, bạn mới thầy cô mới, trường mới, tôi với bạn cũng không phải là có duyên, vì bạn học C11 còn tôi học C12. Ấy thế mà lại có duyên ngầm, đến giờ lớp bạn tôi còn không biết hết mặc dù lớp chúng ta ở cạnh nhau 3 năm cơ đấy.
Ngày ấy tôi chỉ là một cô gái nghèo đang rất hân hoan vì thi đỗ vào trường cấp 3, lại sắp được vào lớp chọn nữa. Tôi nhớ như in mình được mẹ thưởng cho một bộ áo dài nên vui lắm, cảm giác được mặc áo dài trắng cắp sách đến trường, được hòa vào không khí của những cô nữ sinh hân hoan ngày tựu trường thật là vui biết bao. Cứ thế ngày ngày tung tăng đến lớp rồi lại ồn ào náo nhiệt giờ tan học đến năm lớp 11, tự nhiên tôi nhận được một lá thư tỏ tình của một người lớp bạn, người đó để ý tôi từ năm lớp 10 mà tôi còn không biết gì. Mỗi lần tôi vào lớp phải đi qua lớp bạn, lúc nào tôi cũng bị trêu chọc, tâm trạng bực lắm, không được thoải mái tý nào. Giờ nhớ lại cảm giác cũng vui vui, đúng là tình yêu tuổi học trò.
Tôi còn không biết người viết thư cho mình là ai, hắn ta như thế nào. Tôi cũng tò mò hỏi thăm rồi lâu lâu nhìn lại trong đám người ghẹo mình kia thì ai là chủ nhân bức thư ấy. Cuối cùng tôi cũng biết nhưng không quan tâm lắm vì đã đặt mục tiêu cho mình là nhất định không yêu trong 3 năm học cấp 3. Vô tình ngoài người ấy tôi bắt gặp ánh mắt bạn nhìn tôi, một ánh nhìn lặng lẽ, không trêu ghẹo, la ó hay xô đẩy người kia vào tôi mặc dù bạn đang đứng ở đấy. Cứ thế số lần tôi bắt gặp ánh mắt ấy ngày càng nhiều nhưng không quan tâm. Rồi bạn biết nick yahoo của tôi, lần đầu bạn tỏ tình với tôi, tôi không nhớ rõ câu bạn nói là gì, chỉ nhớ là tỏ tình thế thôi. Tôi đọc xong và im lặng không trả lời, cứ nghĩ như là mình chưa từng đọc được dòng tin nhắn ấy, tôi không quan tâm.
Bạn vẫn cứ thế, quan tâm tôi qua những người bạn, rằng tôi thế nào, thi trường nào, học đại học ở đâu, nhà tôi ở đâu, hoàn cảnh tôi như thế nào. Tôi biết hết bạn à, nhưng cũng không hiểu sao mình vô tâm thế nhỉ, ngay cả chuyện tôi có người yêu bạn cũng biết, thế mà bạn vẫn cứ như vậy, không tỏ tình, không thể hiện, níu kéo hay trách móc gì. Lâu lâu tôi nhận được một tin nhắn hỏi thăm, một cuộc gọi số lạ, vẫn là bạn, một người bạn âm thầm bên tôi lâu lâu lại xuất hiện hỏi thăm với chủ đề cũ: “Bạn khỏe không, dạo này thế nào, học sao rồi, làm sao rồi”.
Tôi vô tâm, thích thì nghe máy, thích thì trả lời tin nhắn; cũng đúng thôi vì tôi đã có người yêu, không thể thân thiết với người bạn khác giới, vì rằng tôi cũng không có cớ gì để cấm bạn quan tâm, vì bạn không tỏ tình cũng không làm gì, chỉ lâu lâu xuất hiện hỏi thăm, tôi làm được gì hả bạn. Đã 8 năm rồi, tôi cũng vô tình cho đến khi giấc mơ đêm qua xuất hiện. Trong giấc mơ, tôi thấy bạn mất, bạn nằm đó, tôi nhìn thấy bạn nằm một cách bất lực, giấc mơ không tốt xíu nào nhỉ. Trong giấc mơ tôi nhớ về những gì trong 8 năm qua bạn âm thầm bên tôi, nhớ ngày bạn đi lính, trong một đêm trăng bạn gọi điện cho tôi chỉ để vừa đàn, vừa hát cho tôi nghe. Có những lúc bạn gọi lúc tôi đang buồn, bạn nghe tôi kể vu vơ.
Tôi bật khóc, cảm xúc vỡ òa, cảm giác như thật, rồi tự nhiên bạn bật dậy nhẹ nhàng đến bên tôi, đặt cho tôi một nụ hôn. Tôi choàng tỉnh giấc, cảm giác tội lỗi xen kín yêu thương vừa chớm nở. Có phải tôi quá ích kỷ và vô tâm, tôi đã có người yêu 6 năm, còn bạn âm thầm bên tôi 8 năm. Xin lỗi bạn nhưng tôi không thể làm gì có lỗi với người yêu mình, cũng không muốn bạn như thế nữa. Tôi không hy vọng bạn đọc được những dòng này nhưng mong bạn hãy có người yêu, sống cuộc sống của mình, đừng như 8 năm qua nhé bạn. Tôi đã yêu bạn trong một ngày hôm nay, đã giành một ngày để chỉ nghĩ về bạn, giờ hãy sống tốt nhé bạn, tôi sẽ cắt đứt liên lạc với bạn đấy.
Từ bây giờ tôi sẽ quên bạn, quên luôn cảm giác của ngày hôm nay, sẽ chỉ nghĩ về người yêu của tôi. Có thể tôi sẽ sắp lấy chồng đó bạn, sẽ sống một cuộc sống mới dù rằng không biết cuộc sống ấy có hạnh phúc mãi mãi không, nhưng tôi hứa với bạn dù thế nào vẫn sẽ mạnh mẽ, sẽ sống tốt. Hy vọng từ nay chúng ta sẽ đi trên hai đường thẳng song song và không bao giờ gặp nhau nhé bạn. Chúc bạn may mắn.
Nguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn