Trải qua nhiều năm sinh sống và làm việc trên đất Sài Gòn này, tôi đã tiếp xúc với nhiều hoàn cảnh đáng thương mà ở chốn phồn hoa như nơi đây thường bị lãng quên. Sống trong bầu không khí ngột ngạt và chật chội của nơi thành thị quá mệt mỏi, tôi và nhóm bạn có chuyến đi Tiền Giang chơi và có cơ hội tiếp xúc thực tế cuộc sống nơi đây, được hiểu thêm những mảng màu mà cuộc sống tạo ra khi tôi ở thành phố không có cơ hội tiếp xúc.
Một trong những trường hợp làm nhóm chúng tôi lay động nhất là bé Võ Thị Kim Hương, sinh năm 2004 nhà ở xã Tân Tây, huyện Gò Công Đông, tình Tiền Giang. Hiện bé chỉ sống cùng với mẹ, còn ba mất lúc Hương lên 5 tuổi. Điều này khiến em khá tủi thân so với bạn bè đồng trang lứa.
Ba mất đi nên mẹ là trụ cột trong gia đình. Mẹ em phải đi bán vé số từ sáng tới tối bất kể nắng mưa. Có lần, vì làm việc dưới thời tiết quá nắng nóng, mẹ em bị choáng rồi ngất xỉu, cũng may có bà con hàng xóm kịp thời giúp đỡ nên không phải đi viện. Thu nhập từ việc bán vé số rất thấp, hôm nào may mắn thì gặp được một người thương cảm họ mua cho 100.000-200.000 đồng tiền vé số.
Hai mẹ con sống trong căn nhà xập xệ được xây bằng tiền đi mượn. Nhà vắng bóng người đàn ông khiến cho không khí trở nên bớt ấm cúng hơn, hai mẹ con luôn cố gắng hết mình để giúp xua tan đi nỗi niềm nhớ cha. Hàng ngày, Hương phải đi bộ 30 phút đến trường nhưng luôn cố gắng nỗ lực đến trường dù cuộc sống khó khăn. Đến cả chiếc áo dài em cũng phải mặc lại từ năm ngoái vì mẹ không có tiền mua mới cho em.
Bù đắp lại những thiếu sót đó, Hương có thành tích học khá giỏi, đặc biệt môn Toán luôn là niềm hứng thú mỗi khi đến tiết. Hương cũng được tham gia lớp võ miễn phí dành cho hộ nghèo ở sau sân trường, tạo điều kiện rèn luyện sức khoẻ, tinh thần hứng khởi để em cố gắng vượt qua khó khăn và học hành chăm chỉ. Khi được hỏi về ước mơ sau này, em chỉ mong làm một người chiến sĩ công an giúp đỡ mọi người.
Đỗ Thị Ngọc Trinh
Nguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn