Tôi từng có một mái ấm gia đình mà ai nhìn vào cũng cảm thấy ngưỡng mộ. Quả thực ngoài nhan sắc và khéo ăn khéo nói tôi cũng chẳng có gì để được nhận may mắn ấy.
Tôi học đại học nhưng là trường loại thường và được tuyển theo tiêu chí nguyện vọng 2, gia đình cũng chẳng khá giả gì khi bố mẹ tôi làm nghề nông mà lại có ba người con gái. Vậy mà ngã rẽ cuộc đời đến với tôi khi tôi gặp được anh, người sinh ra trong gia đình khá giả và anh còn làm kế toán trưởng của một công ty lớn.
Lấy anh tôi có tất cả. Từ một nhân viên văn phòng ở một công ty bình thường tôi có cả xe hơi riêng, quần áo mặc trên người rất sang chảnh, rất thời trang và cuộc sống lúc nào cũng trong trạng thái an nhàn, thư thả.
Vậy mà tôi đã ngoại tình với sếp của mình và có một người con trai. Sợ hãi tôi nhẫn tâm che mắt anh để anh cưng nựng, nuôi con trai không phải của mình suốt hơn 3 năm. Tôi cũng lừa bố mẹ chồng dể ông bà dành hết tình cảm cho thằng cháu nội “hờ”…
Theo như lời bác giúp việc, từ khi tôi và thằng nhỏ ra đi, căn nhà không còn đúng nghĩa của một tổ ấm như trước nữa. Chồng tôi ngày càng ít nói hơn và con gái tôi càng ngày càng dễ khóc. Bao nhiêu lần nó thảng thốt nói nhớ mẹ, nhớ em.
Tan làm là chồng tôi có mặt ở nhà, thậm chí còn không hay đi sớm về khuya như trước, nhưng trong bữa ăn nào mâm cơm cũng phải có một chai rượu và xong bữa ăn lại lướt khướt trong trạng thái say xỉn về phòng.
Chồng khô khan trong chuyện tình cảm tôi đã ngã vào lòng sếp công ty (Ảnh minh họa)
Tôi biết khi ngụy biện bởi điều này thì tôi càng cho thấy mình là loại phụ nữ ong bướm nhưng chồng tôi là người bận rộn và cũng là người rất khô khan trong chuyện tình cảm, còn tôi đúng là đã sướng quá hóa rồ.
Một tuần thì đến 3, 4 hôm anh thường về trễ vì luôn bận họp, ngay cả những ngày quan trọng như sinh nhật con, sinh nhật tôi anh cũng quên, cũng về trễ… Và vì vậy tôi đã chán chồng, thấy mê hoặc trước những lời mật ngọt của sếp.
Để rồi khi tôi mang thai thằng con trai thứ hai nhưng không phải của chồng mình, sợ hãi, lo lắng cả tôi và người tình đều đồng ý cách giải quyết là im lặng trước mọi chuyện. Theo đó, tôi vẫn sinh đứa bé, thằng nhỏ “vẫn” là con chồng tôi.
Thằng bé được tôi thường xuyên dẫn đến cơ quan với lý do không có ai ở nhà trông nó nhưng thực chất là để bố thật của nó được gặp gỡ nó nhiều hơn. Mọi chuyện cứ êm thấm đến tận hơn 3 năm, cho dù suốt thời gian đó đã có nhiều khi tôi chột dạ, sợ sệt nhưng sau những lời động viên của người tình tôi lại thở nhẹ nhàng trở lại với nhịp sống.
Từ người phụ nữ không thiếu thứ gì tôi đã đánh mất tất cả (Ảnh minh họa)
Tôi biết sẽ không thể giấu giếm mãi chuyện này nhưng tôi không ngờ nó đột ngột đến vậy. Tôi không hề biết chồng tôi đã rõ ràng mọi chuyện từ bao giờ, anh lấy mẫu tóc của cả hai đứa con đi xét nghiệm ADN và hôm kết quả được thông báo, anh làm loạn cả căn nhà.
Cảnh tượng hôm đó cả đời này tôi không thể quên nổi, anh không đánh đập tôi nhưng anh gào thét và đập phá hết đồ đạc, anh lôi tôi xềnh xệch đến trước bàn thờ chỉ trích tôi sao có thế trắng trợn cả với tổ tiên anh ấy. Tôi thì chỉ biết khóc lóc quỳ bám theo anh mà xin lỗi, hai đứa con thì sợ hãi, tức tưởi khóc ôm lấy bác giúp việc.
Tôi từ một bà hoàng xuống một người đi thuê trọ, bị người đời rèm pha, chỉ trích, tôi xin chấp nhận hết. Chỉ vì một mình tôi mà bao số phận con người phải chịu ngã rẽ cay đắng. Giờ chính tôi cũng thấy căm ghét bản thân và mông lung cho tương lai của tất cả chúng tôi nữa. Tôi đau đớn vô cùng.
Theo Nhật Lệ
Vietnamnet
Nguồn tin: dantri.com.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn