Tin Tức Cập Nhật 24/7 , Website đọc báo, tin tức điện tử, tin tức hàng ngày, thông tin nhanh mới nhất được cập nhật hàng giờ Tin tức Việt Nam thế giới về xã hội,
Chỉ mùng 3 Tết, tôi đã không thể chịu nổi phải nhoai nhể bỏ quê lên Hà Nội. Tôi thà ở một mình còn hơn phải đi gặp gỡ họ hàng, láng giếng và nghe họ lải nhải một câu như thể tôi thiếu nợ đời họ.
Năm trước, tôi mừng tuổi cho các cháu bên đằng nhà chồng 200.000 đồng, thế nhưng năm nay, làm ăn thất bát, tôi cố gắng cắt giảm chi tiêu, chỉ có thể mừng tuổi bằng nửa năm ngoái. Vậy nên, bỗng dưng tôi mang tiếng kẹt xỉ vì “mừng tuổi chẳng bõ bèn gì”.
Vừa bước vào nhà Tú ném phịch cái túi xuống đất rồi nằm dài ra ghế sofa, thở dài: "Vợ à, Tết này chắc vợ chồng mình ở lại ăn Tết Hà Nội thôi, tiền không có lấy gì mà về quê bây giờ".
Tôi đọc mấy lời phàn nàn của các bà vợ về việc sợ Tết vì phải dọn dẹp nấu ăn cho gia đình, đi lại thăm bố mẹ, họ hàng mà thấy nực cười. So với bà với mẹ, phụ nữ ngày nay ngày càng được giải phóng, sung sướng nhưng cũng ngày càng ích kỷ, lười biếng.
Tôi sợ Tết hơn ai hết không chỉ vì công việc bề bộn, con cái quấn chân nheo nhóc mà những ngày này, chồng tôi giống như chìm trong hũ rượu với những cơn say triền miên từ năm trước qua năm sau.
Truyền thống “đoàn kết – vui vẻ” trong nhà tôi càng dâng lên cao khi không khí Tết đến xuân về ngập tràn ngõ xóm. Nhưng với tôi là nỗi ám ảnh, đến mức ngủ cũng giật mình.