Một chiếc Tu-154 của Nga. Ảnh: Wikipedia. |
Một máy bay Tu-154 Nga chở 92 người ngày 25/12 rơi xuống Biển Đen chỉ một thời gian ngắn sau khi cất cánh từ sân bay ở thành phố Sochi, không ai trên máy bay sống sót, theo RT.
Tupolev Tu-154 (NATO định danh là Careless) là mẫu máy bay chở khách tầm trung của Nga được bắt đầu nghiên cứu và thiết kế vào giữa những năm 1960, nhằm thay thế các máy bay Tu-104, An-10, và Il-10 để cạnh tranh với phiên bản Boeing 727 của Mỹ, theo Aviationsmilitaires.
Tu-154 thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 4/10/1968 và chính thức đi vào phục vụ cho hãng hàng không Aeroflot vào tháng 8/1970.
Sau khi ra đời, Tu-154 được coi là một trong những phương tiện xương sống của hàng không Liên Xô và các quốc gia trong khối Phòng thủ Warsaw trong nhiều thập kỷ. Tuy nhiên, một loạt sự cố và tai nạn xảy ra từ khi được đưa vào vận hành khiến Tu-154 bị coi là có độ an toàn không cao.
Trong lịch sử hoạt động của mình, máy bay Tu-154 đã gặp tổng cộng 110 sự cố, trong đó có 39 vụ tai nạn dẫn đến chết người. Thảm kịch đáng chú ý nhất là vụ chiếc Tu-154 chở Tổng thống Ba Lan Lech Kaczynski rơi ở gần thành phố Smolensk (Nga) vào ngày 14/10/2010 khiến toàn bộ 96 người trên máy bay thiệt mạng.
Một hạn chế nữa của Tu-154 là nó tiêu thụ quá nhiều nguyên liệu và có khoang hành lý quá nhỏ.
Mặc dù vậy, đến nay Tu-154 vẫn được sử dụng trong các đường bay dân dụng của Nga. Máy bay Tu-154 dài 47,9 m, sải cánh 37,5 m, sử dụng ba động cơ phản lực cánh quạt đẩy Soloviev D30KU hoặc Kuznetsov NK-8.
Cabin hành khách của Tu-154 có thiết kế rộng rãi với sức chứa tối đa 180 người. Vào mùa đông, sức chuyên chở của máy bay sẽ giảm do một số ghế bị tháo ra để nhường chỗ cho những chiếc tủ chứa áo khoác của hành khách.
Hệ thống điện tử của Tu-154 được sản xuất theo các tiêu chuẩn phương Tây, bao gồm một hệ thống hoa tiêu NVU-B3 doppler, một hệ thống điều khiển tự động điều chỉnh luồng phụt (autothrottle), một hệ thống đo tốc độ (DISS), một bộ hoa tiêu radio "Kurs-MP" cùng nhiều thiết bị hiện đại khác.
Ngoài ra, Tu-154 còn sở hữu hệ thống càng đáp rất lớn để có thể hạ cánh trên những đường băng không đạt chuẩn, vốn là hạn chế của một số sân bay được xây dựng ở nông thôn thời Liên Xô.
Máy bay có hai cặp càng sáu bánh áp suất thấp được thu vào trong các khoang mở rộng từ bộ phận lái đuôi của cánh, và hai bánh càng trước. Các thanh giằng mềm, có tác dụng giảm chấn, giúp máy bay di chuyển mềm mại hơn trên các sân bay gồ ghề.
Xem thêm: Đoàn văn công nổi tiếng của Nga trong vụ máy bay rơi ở Biển Đen
Nguyễn HoàngNguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn