Cơ quan lại có một cô mới về, như thường lệ bên ngoài thì trông: Xinh, có vẻ dễ thương và dĩ nhiên là cố tỏ ra ngoan ngoãn. Cô nàng được biên chế vào phòng tôi, cái phòng mà người trẻ nhất là tôi, một cô gái ba mươi tuổi chưa một đời chồng và hiện cũng không có gấu.
Mấy cậu trẻ trâu thậm chí còn tung tin ra cả công ty rằng, nếu dùng một câu để miêu tả độ xấu của tôi thì không bằng gì bằng câu: 30 tuổi và chị ấy vẫn còn trinh. Thật là một sự xúc phạm quá đáng.
Sự xuất hiện của một nhân tố nữ đã trẻ lại còn bày đặt có nhan sắc thật như là một con thỏ non giữa những bầy sói đã xấu lại còn bày đặt già. Nhìn đám đàn ông ở công ty vo ve liên tục, hết xuống xin nước lại lấy cớ tìm tài liệu… nước với tài liệu gì dưới váy cô nàng không biết mà ai cũng dán mắt vào. Cô nàng làm tôi nhớ lại những ngày tôi cũng trẻ, dù ít xinh hơn một tí về phòng này, những ánh mắt ấy cũng đã từng dành cho tôi. Nhưng thôi kệ.
Độc thân vui vẻ tuổi 30 (Ảnh minh họa)
Tối của gái độc thân bao giờ cũng đầy rẫy những lựa chọn. Có nên đi chơi với lão chạy con xe cub ghẻ nữa không nhỉ, lão tuy hơi cỗ hủ, lười cạo râu, tiền hơi ít mà công việc lại làng nhàng, được cái lão ngoan. Giờ tôi có bảo nước sông Tô Lịch sạch và mát như nước đóng chai thì lão cũng xác nhận rằng đó là điều không còn phải bàn cãi gì nữa.
Ngước cổ ra phía ban công, thấy gió thu mát rượi, thơm nồng hoa sữa… vậy là nảy ra ý định đi xem phim (dĩ nhiên là một mình). Đôi trai gái bên cạnh hình như mới yêu nhau hoặc là cái gì tờ tợ như là yêu nhau. Anh giai thỉnh thoảng quay sang hôn con bé đến chụt một cái, vồ vập như kiểu ăn ngay cho nóng. Đều như vắt chanh. Con bé thỉnh thoảng lại buông ra mấy tiếng ỡm ờ: Anh này! Hư thế. Khoảng thời gian chim chuột của đôi trẻ chỉ thực sự bị gián đoạn khi tôi nhẹ nhàng nhấc mốc lên và thả vào không gian một lượng nhất định mà dân gian vẫn gọi đó là hành vi đánh rắm. Dù không tiện nói ra, nhưng tôi xin lỗi những người thực sự xem phim khác, nếu chẳng may họ ăn phải bỏng ngô có mùi rắm thì đó chẳng qua họ là những nạn nhân không mong muốn của tôi mà thôi.
Một sáng mới lại bắt đầu, thò vào tủ quần áo mới nhận ra một tuần nay tôi chưa chạm tay vào đồng quần áo như kiểu đang phân hủy ở trong nhà tắm. Tủ quần áo gần như trống trơn, giải pháp quen thuộc lại được áp dụng. Chọn ra một bộ đồ vẫn chưa kịp ướt tổng thể, vắt hết sức có thể, dùng máy sấy quét qua và sau đó là phả vào ít nước hoa…thế là quần áo lại thơm tho như mới mặc lần đầu.
Buổi tối, có một đám nhậu toàn những gã trai hôi hám và to mồm. Nhưng dù sao chúng nó cũng là bạn thân của tôi. (Ảnh minh họa)
Bước trên sàn nhà lám nhám, tôi mới nhận ra rằng tôi đã quên lau nó vào ngày nghỉ vừa qua. Mà thật ra tôi đã định lau nó từ tháng trước rồi cơ, nhưng không sao sàn không lau vẫn còn đó. Đôi khi tôi vẫn thắc mắc với mấy đứa bạn: Tại sao người ta phải lau sàn nhà khi biết rằng ngày mai nó lại bẩn tiếp? Chúng nó thay vì trả lời tôi lại chun mũi bỏ đi. Thật không thể hiểu nổi.
Buổi tối, có một đám nhậu toàn những gã trai hôi hám và to mồm. Nhưng dù sao chúng nó cũng là bạn thân của tôi. Tôi rất ghét gặp chúng khi có thêm các toa tàu như vợ và các con. Chúng nó làm như thể không có sự xuất hiện của những toa tàu đó thì tôi không nhận ra rằng mình bằng tuổi chúng nó và đến bây giờ vẫn chưa có chồng lẫn con hay sao ấy.
May quá, hôm nay chúng nó không kéo theo toa tàu nào nữa. Tôi vốn là người có tửu lượng tương đối tốt nên có thể nhậu với chúng nó một cách hết sức trật tự và sòng phẳng.
Bỗng nhiên tôi lại nhớ đến cái máy sấy và lọ nước hoa nhỏ xinh. Ôi tao yêu chúng mày biết mấy. (ảnh minh họa)
Một thằng bạn lâu năm trong đám đó từng nói với tôi rằng: Nhậu với bọn tao thì mày khỏi lo đi, dù chúng tao có say thì khi gục đầu vào cơ thể mày cũng tỉnh như sáo. Chẳng biết nó khen hay là thêm một sự xúc phạm đi nữa. Mà thật ra đôi lúc tôi cũng không hiểu nỗi bản thân mình, một chàng trai nào đó đảm bảo với mình rằng sẽ không xâm phạm thân thể cô ấy khi cô ấy say thì là tốt hay không tốt.
Nhưng thôi kệ, đời nghĩ làm gì cho đau đầu. Ngày mai lại là một ngày mới, chỉ khi nghĩ đến chuyện đó tôi mới chợt nhớ ra rằng, quần áo tôi vẫn chưa giặt cái nào. Bỗng nhiên tôi lại nhớ đến cái máy sấy và lọ nước hoa nhỏ xinh. Ôi tao yêu chúng mày biết mấy.
Eva tám là nơi chị em tâm sự, chia sẻ những câu chuyện, những vấn đề khúc mắc về hôn nhân, gia đình, cuộc sống, kinh nghiệm kinh doanh, làm giàu. Hãy gửi tâm sự về địa chỉ chiase@khampha.vn để nhận được những góp ý cũng như những ‘cao kiến’ chân thành của chị em. Bài viết của các bạn sẽ được chọn đăng trên chuyên mục nếu phù hợp quy chuẩn nội dung và sẽ được bảo mật thông tin cá nhân. |
Nguồn tin: eva.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn