Tôi sợ bạn gái sẽ bị bệnh tâm lý vì quá nhiều áp lực từ gia đình

Thứ sáu - 27/01/2017 22:28

Tôi sợ bạn gái sẽ bị bệnh tâm lý vì quá nhiều áp lực từ gia đình

Tôi thấy lòng rối bời nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn để có thể là chỗ dựa cho em. Sự xuất hiện của tôi làm xáo trộn cuộc sống của em và tôi sẽ cùng em giải quyết vấn đề này.

Tôi là một độc giả lâu năm của VnExpress, vừa đọc bài viết “ Cháu tôi trở nên điên loạn khi bố mẹ cấm về quê ” và cảm thấy rất thương cho cô bé bởi sự thất trách và thiếu tâm lý của gia đình đã dẫn đến một kết cục đáng tiếc. Tôi cũng muốn viết lên vài dòng tâm sự về hoàn cảnh của bạn gái mình, cô ấy đang đối đầu với muôn vàn áp lực từ gia đình. Câu chuyện là thế này, em và tôi hiện sống bên Mỹ nhưng ở hai tiểu bang cách xa nhau gần 2000 km, năm nay tôi 26 còn em 19. Chúng tôi gặp nhau và quen nhau trên mạng đến nay cũng được hơn 3 tháng. Từ khi nói chuyện, tôi đã thấy rất thương những điều đơn giản nhất từ em như giọng nói, tiếng cười và nhiều hơn nữa. Chuyện sẽ không có gì đáng để nói nếu như em không phải là du học sinh và vừa mới sang Mỹ được tầm 6 tháng tính từ ngày em chủ động làm quen tôi.

Sau một vài tuần trò chuyện thân thiết trên mạng, em mới nói rõ sự thật là việc làm quen và nói chuyện với tôi không phải là chủ ý của em, mà là của người chú ruột, người mà em đang ở chung nhà ở Mỹ. Em nói với tôi, vì học phí cho du học sinh quá đắt đỏ, chú em không muốn em tiếp tục học và ra hai điều kiện, một là phải kiếm người làm giấy tờ kết hôn để bảo lãnh cho ở lại và đường đường chính chính đi làm nails cho tiệm nhà chú, hai là phải về nước. Người chú bắt buộc em phải lên mạng tìm kiếm người để làm quen và để được làm giấy tờ bảo lãnh và sau khi có giấy tờ thì đi làm nails cho chú.

Đến lúc này tôi mới thực sự ngỡ ngàng vì biết được mục đích thật sự em tiếp cận tôi là gì nhưng em nói tình cảm mà em dành cho tôi là thật sự. Tôi vẫn thương và dành nhiều tình cảm cho em, tin em chỉ vì bất đắc dĩ mới làm theo lời chú. Tôi muốn có một tình yêu tiến triển một cách tự nhiên, hai bên được có thời gian để tìm hiểu và dẫn đến hôn nhân. Tôi không ngại khoảng cách địa lý hay bất cứ điều gì cả, quan trọng cả hai tin tưởng và có thời gian tìm hiểu nhau. Em hỏi tôi có cách giải quyết gì giúp cho em không vì em không có nhiều thời gian, chú em dọa sẽ cho em về lại Việt Nam. Tôi bảo có thể làm giấy tờ cho em được nhưng sẽ không làm thế cho dù em có nói yêu thương tôi cỡ nào. Nếu làm kết hôn lúc này, về sau trong tôi vẫn sẽ luôn có một dấu chấm hỏi lớn về mục đích em đến bên tôi.

Tôi phân tích với em, lấy chồng không phải là sự lựa chọn duy nhất cho em. Có một cách để em vẫn có thể ở lại Mỹ và vẫn được học đó là đi học ở một trường đại học bên thành phố tôi đang sống, học phí nơi đây rất rẻ vì trường này được trợ cấp từ chính phủ và không có khoản học phí riêng cho du học sinh, không giống những trường khác tính học phí cho du học sinh gấp 3 lần học sinh bản xứ. Tôi sẽ giúp đỡ em về khoản ăn ở, đi lại, những điều khác trong khả năng của mình có thể. Em và tôi còn có dự định sau này em học ra trường, chúng tôi sẽ làm đám cưới, đón ba mẹ em qua và tôi sẽ cùng em lo cho ba mẹ em. Em nói sẽ suy nghĩ và bàn với gia đình về hướng đi đó.

Chú em không đồng ý, bảo em tiếp tục lên mạng tìm người khác đi, quen nhiều người vào, càng nhiều càng tốt để có nhiều sự lựa chọn. Chú em còn dùng lời lẽ tồi tệ và xúc phạm tôi. Em đã khóc rất nhiều và từng có những suy nghĩ quẩn, hàng ngày khóc và tâm sự với tôi còn nhiều hơn tâm sự với ba mẹ ruột em nữa. Nếu tôi là một ai khác khi biết rõ mục đích gia đình em như vậy, tôi đã rời xa, nhưng tôi thương em, muốn giúp em thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại.

Em có quen một người bạn người Mỹ ở chung thành phố, bạn bình thường thôi và em không có tình cảm gì cả. Chú em biết được, ép em phải chủ động hẹn hò, tặng quà và “o bế” (từ ngữ chú em dùng) người bạn Mỹ kia để được làm giấy tờ. Có lần vì quá nhiều áp lực và lời ra tiếng vào, em phải nói dối với chú là đã hẹn người bạn Mỹ đó đi coi phim, nhưng thật ra em đi bộ ra một cửa hàng thức ăn nhanh và ngồi đó đến khuya thì về. Vợ của chú em còn nói với em “có thằng nước ngoài trắng ngon, đẹp trai, hiền thế mà không hốt, đi yêu đương nhăng nhít, gặp cô là cô hốt rồi”.

Mặc cho nhiều điều xảy ra, tôi và em vẫn tiếp tục liên lạc, tôi vẫn là người duy nhất em tâm sự hàng ngày. Em nói đã suy nghĩ kỹ, sẽ chống lại gia đình và quyết định học để mở mang kiến thức, để phát triển thành công trên mảnh đất nhiều tiềm năng này. Em nói sẽ cố thuyết phục ba mẹ cho phép được qua học bên tôi, nhưng tôi nghĩ khó mà được chấp nhận. Dạo này, mỗi khi nhắc về gia đình em hay nghĩ về tương lai, chúng tôi hay cãi nhau, tuy không lớn nhưng sự bất đồng quan điểm dần nảy sinh. Cứ tiếp tục thế này thật sự tôi không biết hạnh phúc có tìm đến chúng tôi hay không nữa. Tôi sợ em sẽ bị bệnh tâm lý, trầm cảm và có thể dẫn đến những hậu quả đáng tiếc.

Đôi khi tôi cũng cảm thấy lòng đầy rối bời, nhưng trước em tôi vẫn tỏ ra cứng rắn để có thể là chỗ dựa cho em lúc này. Sự xuất hiện của tôi đã làm xáo trộn cuộc sống của em và tôi sẽ cùng em giải quyết vấn đề này. Em nói với tôi, trước khi gặp tôi em luôn nghe theo lời chú, những gì chú nói đều đúng. Ví dụ ngay cả việc vợ chồng chú không có con, chú cũng nói với em không nên có con. Em từng nói với tôi sau này lập gia đình cũng không muốn có con. Nhưng từ khi gặp tôi, em nói tôi đã giúp em nhìn thấy được nhiều mặt của một vấn đề và em biết được vấn đề khó khăn nào cũng có nhiều cách giải quyết khác nhau. Em nói tôi giống như là nguồn sống, nguồn động viên duy nhất của em lúc này. Tôi cũng không thể nào để em phải đấu tranh một mình.

Duy

Nguồn tin: vnexpress.net

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

global block facebook comment box

137 Hàm Nghi Foot Massage

Danh Mục tin tức
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây