Tôi đang làm nhân viên kỹ thuật, có chỗ đứng trong công ty mặc dù lương không cao, 12 triệu/tháng. Gia đình đánh giá tôi là người hiền, có hiếu với bố mẹ, trách nhiệm với vợ con, nói chuyện vui vẻ, hòa đồng, chơi với ai cảm thấy được là chơi hết mình, không thấy hợp là thôi luôn. Tôi không muốn giao lưu, không muốn sống trong cảnh bằng mặt không bằng lòng. Tôi không có tính nịnh nọt, làm tốt nên dù nghỉ rồi vẫn được chào đón trở lại làm việc. Bản thân hơi lùn nhưng đẹp trai.
Vợ tôi hình thức nói chung là được, sinh ra trong gia đình không phải là quá giàu nhưng khá hơn so với tôi. Từ nhỏ cho đến khi học xong hình như ít làm việc, dạng như tiểu thư vùng cao. Cô ấy khá hiền, dễ tính, vui vẻ, biết suy nghĩ và hòa đồng. Quen nhau một năm sau chúng tôi làm đám cưới, sau đó vợ tôi có bầu luôn.
Giai đoạn này cực kỳ khó khăn, tôi tích góp ít và có sự hỗ trợ của bố mẹ vợ, vay mượn thêm nữa nên mua được miếng đất ở ngay trung tâm huyện. Vợ tôi mang bầu và ở nhà, buồn thì lên nhà ông bà ngoại chơi, đồng lương ít ỏi của tôi vừa trả tiền trọ, vừa lo ăn uống rồi trả tiền đất nợ hàng tháng nên lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Con được hai tuổi tôi gửi trẻ và vợ bắt đầu đi làm. Vợ tôi làm công nhân, thấy vợ cực nhọc nên tôi cố gắng sống tốt hơn cho vợ đỡ tủi thân. Sau giờ làm tôi hỗ trợ mọi việc cho vợ.
Vài năm sau, chúng tôi trả hết tiền nợ đất. Cách đây một năm tôi quyết định cầm sổ vay tiền xây nhà, vậy là cuối cùng có căn nhà cấp 4 mơ ước so với ở trọ, kèm theo số tiền nợ 250 triệu. Từ khi qua nhà mới chúng tôi thấy cuộc sống thoải mái hơn tý. Từ trước đến giờ tôi cũng thích ăn nhậu, tụ tập bạn bè nhưng có văn hóa, không nhậu tào lao. Nếu đi nhậu xa lúc nào cũng chở vợ đi theo. Vợ nói sao từ khi có nhà anh nhậu nhiều và nhậu sang quá. Tôi trả lời lại là sống hoàn cảnh nào thì theo hoàn cảnh đó, sao lại so sánh thế, miễn mình kiểm soát được hành vi.
Một lần nhậu nhiều, vợ gọi vào, tôi nói tý nữa vào, thế là vợ khóa cửa lại không cho vào. Trong người có tí men nên tôi đập cửa mạnh, kêu vợ mở ra. Bao nhiêu cặp mắt nhìn vào nên tôi tức, đã chửi vợ. Vợ tức lên, đưa mặt ra thách thức, tôi điên quá đã tát cô ấy. Vậy là vợ giận, bỏ ra ngoài đường ngồi. Tôi thấy sai nên năn nỉ vợ vào nhà, vậy là 2 vợ chồng làm hòa.
Vừa rồi công ty vợ chuyển qua làm ca đêm nên tôi kêu cô ấy xin nghỉ, tìm công ty khác. Vợ ở nhà, tôi an ủi và động viên cứ nghỉ ngơi thoải mái rồi từ từ làm lại cũng được. Vậy là cô ấy lên mạng tìm việc và đã có việc. Trong lúc ở nhà vợ nấu cơm nước, con nghỉ hè nên cho về ngoại chơi, tôi đi làm về là có cơm nước ăn ngay nên quá khỏe. Hôm qua vợ nấu ăn xong, tôi vào tắm, vợ bưng mâm thức ăn lên phòng khách ngồi ăn xem ti vi, vợ kêu anh đem nồi cơm lên ăn luôn. Tôi đang tắm và nói vọng ra có cái nồi cơm mà sao em không mang lên luôn lại phải chờ chồng? Vợ quay qua nói chỉ kêu tôi đem cái nồi cơm thôi mà cũng tị nạnh với cô ấy, rằng tôi là đồ gia trưởng.
Chuyện không có gì hết nhưng vợ nói như vậy làm tôi ấm ức đến hôm nay. Vợ chồng vẫn yêu thương, vui vẻ nhưng cô ấy nói vậy làm tôi suy nghĩ, có phải mình gia trưởng thật không? Mong độc giả nhận xét về con người tôi. Tôi sẽ đánh giá lại bản thân cho đúng để giữ gia đình hạnh phúc hơn. Cám ơn tất cả.
Tuấn
Nguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn