Tôi 25 tuổi, vừa kết hôn khoảng một năm. Chồng hơn tôi hai tuổi, chúng tôi yêu nhau nửa năm thì anh cầu hôn tôi. Tôi về sống cùng ba mẹ chồng và người em chồng bằng tuổi. Tôi yêu chồng rất nhiều, anh hiền lành, không rượu chè, cờ bạc, trai gái. Tôi được nhà chồng yêu thương nên cuộc sống khá thoải mái. Gần đây tôi thấy nhiều điều bất thường từ chồng và cô em chồng. Anh đặc biệt thương em gái một cách thái quá. Tôi xâu chuỗi lại mọi việc xảy ra trước đây và thấy rất kỳ lạ. Tôi nhớ khi chúng tôi tiến hành đám cưới xong, đêm đến em chồng than đau bụng đưa vào bệnh viện và đòi anh hai chăm sóc chứ không chịu ba mẹ. Đêm đó là lần đầu của chúng tôi nhưng anh cũng bỏ mặc tôi mà bên cạnh em gái. Tôi còn được mẹ chồng kể khoảng hai năm trước em chồng và chồng đi chơi ở khu vực quận I bị cướp, em chồng đuổi theo nên bị đâm trúng tay, chồng tôi do cứu em mình bị đâm trúng bụng.
Em chồng tôi rất xinh đẹp, nhiều người hỏi cưới, làm quen nhưng tới giờ chưa có bạn trai. Tôi cố tình giới thiệu bạn trai cho em thì chồng tôi không vui ra mặt. Em chồng nói vui rằng "Nếu bị ế anh hai có nuôi em không"? Chồng tôi trả lời: "Anh hai thương em nhất mà". Tôi được biết khi chưa yêu tôi, anh và em gái đi đâu, làm gì cũng đi chung. Em chồng còn hay nói anh trai mình là người yêu đối với những người theo đuổi em để tránh bị làm phiền. Trong ví anh có hình chụp của anh và em gái mình, điện thoại chồng lưu số em gái bằng tên "cục vàng". Em chồng đi làm về trễ là anh lo lắng, gọi điện thoại; trời mưa anh xách áo mưa ra đón em.
Trong thời gian anh du học, em chồng vì nhớ anh trai mà xin ba mẹ qua đó học cùng anh dù lúc đó chưa tốt nghiệp cấp 3. Tôi có tâm sự với chồng thì anh nói thương em gái như mạng sống của mình, bởi từ nhỏ ba mẹ chồng thường xuyên đi công tác, chỉ có hai anh em ở nhà nên anh sẽ không chịu nổi nếu không thấy em gái mình bên cạnh. Tôi biết mọi người sẽ nghĩ tôi ích kỷ nhưng anh đã có gia đình, em chồng tôi cũng sẽ kết hôn, mỗi người đều có cuộc sống riêng. Anh em thương yêu nhau là tốt nhưng như thế này tôi thấy hơi quá. Tôi rất lo lắng và hoang mang, không biết do mình nghĩ nhiều quá hay như thế nào. Xin cho tôi lời khuyên.
Nguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn