Tôi là phụ nữ đã có gia đình, sống chung thủy và chưa từng nghĩ đến người đàn ông khác ngoài chồng suốt 10 năm qua. Tôi yêu chồng hơn mọi thứ, thậm chí còn yêu anh hơn cả những đứa con tôi - dù nói ra thế này tôi thấy thật tội lỗi với con. Vợ chồng tôi sống hạnh phúc vô cùng nhưng cách đây một năm chúng tôi xảy ra chuyện lớn nên vợ chồng ly thân.
Mọi chuyện xuất phát từ việc chồng tôi một ngày đổ đốn mang tiền của gia đình đi đầu tư bên ngoài và mất hết. Anh từ đó cũng không quan tâm vợ con, đi suốt ngày suốt đêm, có khi qua đêm không về. Anh ở với ai, làm gì tôi cũng không biết vì anh nói hết yêu vợ rồi nên cần phải ly thân và sau này sẽ ly dị. Anh cũng nghỉ việc ở một doanh nghiệp lớn dù đã làm đến chức trưởng phòng, quản lý nhiều nhân viên. Anh không đưa tiền cho tôi nuôi 2 con mà xách hành lý ra khỏi nhà một năm nay.
Tôi hoang mang, đau đớn, bàng hoàng và nhiều lần tìm đến cái chết vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra, sợ chồng bị bệnh hay dính bùa mê thuốc lú của cô nào. Tôi và chồng vì thế không trò chuyện, giao tiếp gì nữa, chỉ đôi lúc anh về nhà đòi ly dị, chia nhà cửa tài sản. Tôi nuôi 2 con và vẫn giữ hình ảnh người chồng tuyệt vời xưa kia trong tim, tôi yêu anh vô cùng. Giờ tôi sợ hãi và muốn tránh xa anh, mong thời gian sẽ khiến chồng tôi bình tâm và suy nghĩ lại. Tôi chưa từng nghĩ sẽ bỏ chồng dù có chuyện gì xảy ra vì cách đây một năm anh vẫn là người tuyệt vời nhất mà tôi có được. Dù có nhan sắc và thông minh nhưng với tôi ngoài chồng, đàn ông chỉ là cát bụi. Thậm chí gặp những người thành đạt, có địa vị, đẹp trai trong xã hội tôi cũng phớt lờ khi được họ quan tâm. Trái tim tôi đóng băng và tâm hồn chỉ chờ ngày chồng đổi thay.
Đợt rồi tôi phải đi công tác nhưng cũng không mệt nhọc lắm, đến đó tôi chủ yếu dành thời gian làm báo cáo đánh giá, rảnh đi bơi, spa, chạy bộ và tận hưởng cuộc sống. Tôi để mình quên đi thực tại tồi tệ. Ở đó, tôi chạm vào ánh mắt một người đàn ông, lần đầu nhìn anh tôi hoàn toàn ngã quỵ vì như gặp tình nhân kiếp trước. Tôi quay cuồng và choáng váng, ánh mắt tôi trốn tránh anh, không hiểu sao lại run rẩy như thế này, luống cuống và không còn là mình nữa. Đời ngang trái, chuyến bay của tôi bị delay 6 tiếng tại sân bay và chúng tôi vì thế cũng buộc phải trò chuyện. Tôi biết anh là khách mời, cùng sự kiện tôi tham gia. Anh làm quản lý ở ngân hàng lớn và đi để kiểm tra dự án cho vay của bên anh. Anh cao 1,80m, đẹp trai và nổi bật (chồng tôi cũng to cao và thậm chí đẹp trai hơn anh). Vậy mà chẳng hiểu sao anh đã làm trái tim tôi điên đảo. Chúng tôi nói chuyện ít phút rồi tôi tránh đi chỗ khác ngồi đọc sách cho đến khi lên máy bay. Tôi không cho phép mình có cơ hội ở gần người đàn ông này. Thế nhưng lên máy bay tình cờ chúng tôi lại ngồi cạnh nhau.
Khi đèn trên khoang máy bay tắt để cất cánh, ánh mắt chúng tôi đã lại chạm nhau và không thể rời được nữa. Tôi như đã yêu người đàn ông này dù chẳng biết gì về anh ngoài tên tuổi và cơ quan anh. Mấy tiếng trên máy bay là những phút giây ly kỳ, mạo hiểm và tuyệt vời nhất đời khi chúng tôi như chìm vào mắt nhau. Tôi dựa vào vai anh ngủ và thấy anh quyến rũ biết bao. Dù chẳng ai nói gì, máy bay hạ cánh tôi và anh đi taxi cùng một lối về. Lên đến xe cả hai đã lao vào hôn nhau như điên dại. Tôi chưa bao giờ nghĩ đời mình lại có giây phút hư đốn thế này. Rồi chúng tôi cũng phải chia tay để về nhà, taxi đưa anh về trước vì nhà anh gần hơn, tôi về nhà và tiếp tục phiêu lưu trong tình yêu. Những phút giây sau đó tôi như người điên, nhớ mong anh từng phút giây. Hai ngày hôm sau, ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau cà phê chứ không đi đâu để làm gì quá giới hạn.
Chúng tôi kể cho nhau nghe về cuộc sống mỗi người, anh nói về việc ly hôn của anh và tôi nói về việc ly thân của mình. Anh nói chờ tôi độc thân nên không muốn làm gì quá giới hạn, không muốn làm tác nhân khiến tôi ly dị chồng. Tôi cũng không bao giờ cho phép mình lên giường với ai khi chưa ly hôn dù yêu anh điên dại. Sau 3 ngày, tôi hẹn anh và nói lời chia tay. Anh rất choáng váng vì nghĩ sao tôi cư xử kỳ quặc thế. Hơn ai hết, tôi biết mình không thể tiếp tục cuộc sống như thế này. Anh là người xa lạ, tôi chưa biết nhiều về anh ngoài tên tuổi và tình trạng hôn nhân, tôi không cho phép mình đánh cược cuộc đời mình.
Tôi không biết đây có phải tình yêu không hay một cơn say nắng nhưng nó làm cuộc sống của tôi điên đảo. Tôi phải thoát ra khỏi mối quan hệ này để nuôi con, làm việc. Nếu sau này ly hôn tôi sẽ gặp anh, còn không thì thôi. Tôi đã nói và khóc trong vòng tay anh. Trở về nhà tôi xóa hết tin nhắn, điện thoại, hộp thư thoại với anh. Giờ đã 3 tháng trôi qua, tôi không quên nổi, vẫn âm thầm nhớ về anh. Tôi ngồi tưởng tượng ra khuôn mặt anh, cảm giác tuyệt vời khi được hôn anh. Ít ngày trước chồng về nhà xin lỗi tôi và muốn quay lại, tôi đang phân vân không biết tình cảm của mình giờ ra sao. Tôi vẫn yêu chồng nhưng không hiểu một năm qua chồng mình là ai, sao đối xử tệ bạc với mẹ con tôi như thế mà giờ đòi quay lại? Có phải vì anh bị bồ đá, tiền bạc hết, công việc mất nên về để nương tựa gia đình, hay vì anh còn yêu tôi? Còn tình cảm với người đàn ông kia liệu có phải tình yêu hay chỉ là phút say nắng? Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Nguồn tin: vnexpress.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn