Bố đẻ xin thận để cứu mạng sống chỉ là để thử lòng tôi

Thứ hai - 17/10/2016 18:20

Bố đẻ xin thận để cứu mạng sống chỉ là để thử lòng tôi

Ông không muốn gia đình nhỏ của tôi hy sinh chỉ để đổi lấy vài năm sống lay lắt trong bệnh viện. 

Sau khi bài viết của tôi đăng, tôi đã nhận được rất nhiều comment của mọi người. Những comment đầy tình cảm của người lớn tuổi có, người còn trẻ cũng có. Tôi đã đọc đi đọc lại không bỏ sót một comment nào. Tôi thực sự cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian quý báu của mình để chia sẻ cùng tôi. Tuy còn những ý kiến trái ngược nhau nhưng tôi cảm thấy được an ủi rất nhiều. Là một người đàn ông, cũng là trụ cột của gia đình, tôi luôn thể hiện mình là một người đàn ông mạnh mẽ, luôn là chỗ dựa cho ba mẹ và vợ con. Vậy mà hôm nay tôi đã bật khóc như một đứa trẻ khi đọc tới comment của cô Ng Tran "Cho cô ôm ôm con một cái, chàng trai tuyệt vời. Cô muốn gửi tới bố mẹ nuôi của con sự ngưỡng mộ tận đáy lòng của cô. Thắp cho mẹ một nén hương hộ cô". Một cái ôm từ comment của một người xa lạ nhưng tôi thấy ấm áp vô cùng. Nói vậy để biết quanh ta vẫn có nhiều sự sẻ chia và tình người vẫn luôn hiện hữu.

Xin nói rõ thêm tôi là một bác sĩ cấp cứu, công việc của tôi luôn đứng giữa sự sống và cái chết, tôi từng chứng kiến rất nhiều cái chết, buộc phải ký những thứ giấy tờ không mong muốn. Những lúc ấy dù không phải là người nhà nhưng tôi cũng đau buồn lắm. Có vài bạn hỏi tôi có còn nhớ lời thề Y đức khi tốt nghiệp hay không? Thân là một bác sĩ, đương nhiên việc cứu người là tối quan trọng. Xin chia sẻ với các bạn rằng, nếu tôi còn độc thân, sau lưng tôi nếu không phải lo lắng cho vợ cùng 2 con (mới 2 tuổi), ba mẹ đã già thì tôi đâu có băn khoăn nhiều tới vậy. Bản thân tôi không theo đạo, không hiểu thế nào là phật pháp, nhân quả. Suốt 32 năm qua tôi luôn sống với tất cả tình yêu và trách nhiệm với gia đình và người bệnh. Tôi luôn cảm thấy tự hào vì mình là người đàn ông của gia đình và là người có trách nhiệm với công việc, dù đóng góp ấy rất nhỏ thôi.

Còn chuyện của gia đình tôi, sau khi làm các xét nghiệm tôi đã bàn với vợ về quyết định của mình. Cô ấy khóc rất nhiều vì lo lắng cho tôi nhưng nói sẽ ủng hộ mọi quyết định, chỉ cần tôi thấy đúng và cần thiết. Sau đó tôi có tới bệnh viện nói với ba ruột là sẽ giúp ông nhưng điều bất ngờ nhất là ông nắm lấy tay tôi và khóc. Sau đó ông nói cảm ơn tôi, tất cả những gì ông làm là thử xem tôi có đồng ý cứu ông hay không, để biết tôi có thật lòng tha thứ cho ông sau bao chuyện xảy ra trước đây. Mãi đến khi trực tiếp trao đổi với bác sĩ trị bệnh cho ông tôi mới biết ngoài bị thận ông còn có một số vấn đề khác nữa về phổi cũng như tiểu đường. Việc cấy ghép có thành công thì khả năng bình phục cũng rất thấp, chỉ có thể duy trì sự sống được ít tháng hoặc một vài năm.

Ông cũng già rồi (68 tuổi), không muốn gia đình nhỏ của tôi hy sinh chỉ để đổi lấy vài năm sống lay lắt trong bệnh viện. Điều ông mong muốn là khi sức khỏe ổn định hơn sẽ cùng tôi đi thắp hương và tạ tội trước mộ phần mẹ tôi. Sau đó muốn gia đình nhỏ của tôi chuyển về sống cùng ông trong quãng thời gian còn lại. Ông rất muốn ba nuôi tôi cho phép cũng như đáp ứng mong muốn cuối cùng của ông. Dù tôi có thuyết phục ông rằng giờ y học tiên tiến, còn nước còn tát nhưng ông cũng nhất quyết không nhận quả thận của tôi. Ông nói cuộc đời ông có nhiều sai lầm, không muốn mắc thêm những sai lầm mới. Ông mừng vì tôi đã khôn lớn trưởng thành và chững chạc như vậy.

Hình ảnh hai ông bố ôm nhau khóc rồi nói lời cảm ơn lẫn nhau làm tôi thấy mọi hờn dỗi, ác cảm về ba ruột đi đâu mất, chỉ thấy thương ông vì một đời toan tính thiệt hơn lại phải sống trong đau khổ dằn vặt nhiều tới vậy khi mẹ tôi qua đời. Hiện tôi sống và công tác ở một thành phố khác với ba ruột nên điều có thể làm là đón ông về cùng gia đình mình và chăm sóc (ba nuôi đã đồng ý như vậy). Còn việc ba ruột nói tôi nên nghỉ việc để chăm sóc ông, sau này sẽ cho tôi một phần tài sản để mở phòng mạch tư thì tôi không nhận. Tôi muốn các con của mình có thể nhận ông và có những kỷ niệm với ông nội của chúng. Còn tài sản tôi nghĩ trước mình vẫn sống tốt với công việc hiện tại thì giờ vẫn vậy. Tôi yêu công việc của mình và nhiệt huyết với nó. Tôi không giỏi việc kinh doanh, vậy nên nghĩ làm tốt vai trò bác sĩ cứu người cũng chính là một điều tuyệt vời rồi. Một lần nữa chân thành cảm ơn tất cả các bạn đã chia sẻ, giúp tôi thêm yêu và tin rằng cuộc sống này vẫn còn có những yêu thương.

Tùng

Nguồn tin: vnexpress.net

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

global block facebook comment box

137 Hàm Nghi Foot Massage

Danh Mục tin tức
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây