Một ngày của nhân viên bán siêu xe diễn ra như thế nào

Thứ hai - 27/03/2017 09:09

Một ngày của nhân viên bán siêu xe diễn ra như thế nào

VnExpress giới thiệu bài báo của tác giả Dominic Tobin về những khắt khe ở một trong những đại lý bán siêu xe nổi tiếng nhất Anh quốc.
*Video ông chủ một đại lý siêu xe giới thiệu về công việc đặc trưng của mình:

 

Tôi đang đứng giữa một nơi chỉ thường thấy ở những buổi họp mặt của giới siêu giàu. Hai chiếc Ferrari - một Enzo trị giá 1,25 triệu USD và một F40 giá 1,06 triệu USD, đặt kế bên một cặp Lamborghini - Aventador Roadster và Gallardo. Ngoài ra là Mercedes SLS và Aston Martin Vanquish. Bên ngoài, một dãy Porsche 911 và rất nhiều Lamborghini xếp ngay ngắn trên sân.

Cảm thấy mình như đang đứng giữa xứ sở diệu kỳ, nhưng thật ra, tôi đang lo lắng. Đứng ở một trong những đại lý siêu xe nổi tiếng nhất tại Anh, phải tìm hiểu xem mình làm được gì để có thể nắm lấy cơ hội hiếm hoi - một vị trí trong đội ngũ bán hàng.

Trên lý thuyết, đó là một công việc trong mơ. Bạn sẽ ngồi trên máy bay đi khắp thế giới, mua, bán và lái những chiếc xe đắt nhất thế giới. Và mức lương đủ giúp bạn mua một chiếc Ferrari cho riêng mình sau một năm làm việc.

Tom Hartley - ông chủ của đại lý siêu xe nổi tiếng nước Anh.

Lau sạch mũi giày, chỉnh đốn lại trang phục và bẻ thẳng cổ áo, tôi bước vào văn phòng của Tom Hartley để phỏng vấn xin việc tại đại lý siêu xe ở Derbyshire. Căn phòng trang trí gợi nhớ về những năm 1980 - một chút giống phong cách của người đàn ông ngồi ngay phía sau bàn làm việc. Ông nhìn từ trên xuống. Tôi căng thẳng, không thể thư giãn.

"Cậu đã xem bộ phim Wall Street chưa?", ông hỏi. "Làm việc cho Gordon Gekko (một chuyên gia môi giới cực kỳ thành công nhưng khét tiếng tàn nhẫn và tham lam) còn dễ dàng hơn nhiều so với làm việc cho Tom Hartley. Tôi đang tìm kiếm người phụ trách nhóm, một người đủ khao khát và nỗ lực để thành công cùng sự trung thành tuyệt đối".

Tôi mỉm cười như một thằng ngốc, nhưng biết chắc mình đã có ấn tượng đầu tiên. "Cậu đúng giờ và trông rất thông minh", Hartley nói. "Nhân viên là những người đại diện cho tôi, vì vậy tôi muốn người thích hợp và nhanh nhẹn".

Ông nói rõ rằng đây không phải công việc giờ hành chính, và phải cam kết: "Sẵn sàng nghe gọi điện thoại 24/7".

Ngay cả cuối tuần? "Hai mươi bốn trên bảy", ông lặp lại.

Vào ban đêm? "Hai mươi bốn trên bảy".

Vậy sinh nhật của vợ tôi?

Hartley thở dài. "Đó là 24/7. Cậu về nhà khi điện thoại ngừng đổ chuông, và nếu điện thoại lại réo lên khi cậu ở nhà thì cậu vẫn phải trả lời. Thậm chí phải nhảy lên máy bay để gặp một khách hàng ở bất cứ đâu, Hong Kong, Australia, Mỹ hoặc Scotland. Tôi không quan tâm đến những cam kết cậu có. Tôi muốn cậu giữ cam kết với Tom Hartley. Sẽ có ngày nghỉ, nhưng tôi sẽ báo vào lúc phù hợp".

Phần thưởng đánh đổi thời gian rảnh rỗi, sở thích, thậm chí là cả gia đình, là sự hào hứng khi ở bên những siêu xe. Bằng cách nào đó, nếu thuyết phục được Hartley rằng tôi có những gì ông ta cần và đánh bại những ứng viên khác trong giai đoạn thử việc, tôi sẽ bắt đầu công việc chính thức với mức lương 187.000 USD mỗi năm. Thêm tiền thưởng, số tiền kiếm được là hơn 312.000 USD.

Nghe có vẻ là một khoản tiền khổng lồ, nhưng sẽ phải gặp những nhân vật hoàng gia từ khắp nơi trên trái đất, những người sẵn sàng đáp trực thăng xuống sân đỗ của đại lý. Và cả những cầu thủ của Manchester City hay những ngôi sao, người nổi tiếng trong nhiều lĩnh vực. Vì thế, đương nhiên tôi phải ăn mặc sao cho phù hợp. Bạn không thể vào cửa hàng thời trang phổ thông như Topman mua sắm quần áo để gặp họ.

Tôi nghĩ rằng, mình sẽ phải thực hiện một chuyến đi tốn kém tới phố Jermyn tìm một bộ vest phù hợp, sau đó tới tiệm của một thợ cắt tóc hàng đầu tại Soho.

Cặp siêu xe Ferrari màu đỏ trong showroom.

Tạm gác vấn đề đó sang một bên, bởi ngay lúc này, một khách hàng vừa bước vào đại lý để xem chiếc Aston Martin Vanquish. Người đàn ông nhìn qua xe và tỏ ra vui vẻ, nhưng lại không thích kiểu chỉ khâu trên da. Tôi bắt đầu gật đầu, vì khách hàng luôn đúng.

Hartley ngắt lời, "Tôi khá thích nó". Sau đó ông nhẹ nhàng giải thích lý do cách phối màu sắc đó thể hiện tốt bản sắc của thương hiệu. Tôi chợt ngừng lại giây lát, rồi xem lại những gì Hartley biết. Ông giống như quyển bách khoa toàn thư về tất cả mọi thứ, hiệu suất, kiểu dáng thiết kế, lựa chọn màu sắc, trang trí và vô số chi tiết khác liên quan đến chiếc xe. Ông không bao giờ phủ định hay lấn át khách hàng một cách thẳng thừng, mà luôn nhẹ nhàng, hướng khách hàng tới mức giá đàm phán.

"Cậu có tính cách rất tốt", Hartley nói với tôi sau đó. "Cậu nên thích ứng với nhiều loại người, tôi cảm thấy cậu không đủ kiên quyết để đàm phán. Tôi cho cậu một điểm trừ".

Hartley nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Ông bán chiếc xe đầu tiên vào năm 1973, khi mới tuổi 12, sau khi nghe một người bạn của cha mình đang tìm một chiếc Range Rover. Ông tìm đến một người bạn khác của cha để mua chiếc xe với giá 2.500 USD - sử dụng khoảng vay từ cha - và bán lại cho người kia với giá 2.700 USD.

Đến năm 14 tuổi, Hartley bỏ học và kiếm đủ tiền để thuê một tài xế lái chiếc Rover SD1 nhờ vào việc tiếp tục kinh doanh Range Rover. Năm 1977, ông phát hiện ra sự chênh lệch giữa nguồn cung hạn chế và nhu cầu khổng lồ với mẫu Rolls-Royce Silver Shadow II mới. Ông dành tất cả thời gian cho việc mở rộng mối quan hệ và chuyển sang kinh doanh siêu xe, thành lập công ty tại Derbyshire vào năm 1980.

Hartley mua chiếc Ferrari trong phòng tắm hơi sau khi nhìn thấy siêu xe ở bên ngoài một khách sạn rồi theo chủ chiếc xe tới spa. Và chiếc Porsche trên máy bay sau khi gặp chủ xe rồi uống cùng nhau một vài ly trong khoang hạng nhất.

Hiện tại, ông và con trai đồng sở hữu công ty, tiếp tục việc mua lại những chiếc xe hiếm và phiên bản giới hạn, rồi bán với giá cao. Năm 2015, BMW i8 được ông bán với giá cao hơn niêm yết 12.000 USD. Trong khi Ferrrari LaFerrari cao hơn niêm yết 620.000 USD. "Tôi đã bán LaFerrari ở đây trước khi đại lý chính hãng ở Anh có chiếc đầu tiên", Hartley nói.

Chiếc Rolls-Royce Phantom Drophead màu trắng nằm trong phòng trưng bày được Hartley mua từ người giàu nhất Trung Quốc, và không tiết lộ tên. Tại sao người giàu lại đi mua chiếc Rolls-Royce cũ này với giá 374.000 USD khi họ có thể mua một chiếc tương tự, nhưng mới cứng với giá 524.000 USD?

Hartley nhìn tôi như thể tôi là một kẻ điên. "Bởi vì họ có thể tiết kiệm 150.000 USD", ông nói. "Người giàu không giàu có bằng cách lãng phí tiền bạc". Ông chỉ vào một lá thư bán chiếc Jaguar XJ220 cho Andrew Lloyd Webber vào năm 1992. "Anh ta có thể mua nó từ Jaguar với giá 517.000 USD, nhưng đã tìm đến đây để tiết kiệm được 125.000 USD".

Một nhà kinh doanh tiền tệ bay từ vùng Caribe đến để xem chiếc Rolls-Royce và đây là cơ hội để thể hiện. Tôi bắt đầu kể lại câu chuyện khi lái chiếc Phantom năm ngoái như thế nào, chất lượng, sự tinh tế, nội thất sang trọng. Carl Hartley - con trai của Tom Harley - cắt ngang: "Chúng ta hãy lái xe đi ra ngoài". Nhà kinh doanh ngồi vào ghế lái và họ rời khỏi đại lý, dự định dừng lại để ăn trước trước khi đến một con đường tuyệt đẹp. Đi lòng vòng qua những khu công nghiệp bên ngoài đại lý không phải quãng thời gian tốt để thu thập thông tin.

"Cậu nói quá nhiều", Hartley nhẹ nhàng nói với tôi khi họ đi khỏi. "Chỉ cần trả lời câu hỏi là cậu đã có thể bán được xe và ngồi cùng họ để thỏa thuận hợp đồng. Chúng ta ở đây để đảm bảo khách hàng có tất cả thông tin họ cần".

Cuộc trò chuyện chuyển sang mẫu Ferrari Enzo, nhưng tôi nói sai năm sản xuất. "Đó là một sai lầm lớn", ông nói. "Một sai lầm không thể tha thứ. Nếu khách hàng biết điều đó, họ sẽ cho rằng cậu không biết cậu đang nói cái gì".

Không sở hữu siêu xe nào, nhưng Hartley có thể lái bất cứ chiếc Rolls-Royce nào mỗi khi cần đi đâu đó.

Chú ý đến từng chi tiết là điểm cốt lõi. Hartley nói thế với người đàn ông dọn vệ sinh của showroom trước khi chúng tôi chụp ảnh. Hartley muốn chiếc thảm ngay cửa vào in tên ông không có bất cứ một vết bẩn. Hartley cũng rất quan tâm đến việc đảm bảo rằng đại lý có mọi thứ có thể khách hàng cần, dĩ nhiên, không phải miễn phí. Một vài ngày sau buổi gặp với, ông bán chiếc Range Rover của vợ mình cho một khách hàng. Hartley không sở hữu chiếc xe nào, mà sẽ lái một chiếc Rolls-Royce bất kỳ trong kho. "Không chiếc nào hơn được Rolls-Royce", ông nói. "May mắn là tôi luôn có ít nhất một chiếc bên cạnh".

Vị trí bán hàng đang cần thêm người, vì Hartley vừa mở rộng kinh doanh trong tháng này. Một phòng trưng bày 3 tầng với sàn nhà, thang máy và tường đều làm bằng kính, làm tăng khả năng dẫn đến quyết định mua xe của khách hàng. Phòng trưng bày cũng sẽ có phòng ăn và spa. Những bà vợ đi cùng chồng có thể cảm thấy không thú vị với xe hơi, vì vậy họ sẽ được chăm sóc trong lúc chờ đợi.

Họ cũng có thể ăn trong phòng ăn, nơi đầu bếp chuẩn bị đồ ăn bất cứ khi nào khách hàng đến, có thể là bữa sáng, thậm chí nửa đêm. Một phòng trưng bày mới đang được xây dựng gần với căn hộ trên khu đất rộng hơn 16 ha của gia đình, bao gồm nhà của Hartley. Khu vực này được bao phủ bởi một hệ thống an ninh, bao gồm cả laser để phát hiện những kẻ có ý đồ xấu.

Hartley cho biết, việc kinh doanh của ông luôn tăng trưởng hàng năm trong suốt 42 năm qua. Công ty kiếm về khoảng 250 triệu USD vào năm 2014, và có người ra giá 312 triệu USD cho thương hiệu Tom Hartley. Ông từ chối. "Tôi sẽ làm gì khi tên tôi bị bán đi?".

Hartley sẵn sàng đặt lợi nhuận sang một bên để nhận lãi 5%, thay vì 17,5% như các đại lý khác. Khả năng thích ứng với thị trường của ông cũng rất tuyệt vời. "Trong suy thoái, chúng tôi chỉ cần mua và bán ít hơn".

Hartley không sử dụng máy tính. Trong văn phòng phủ kín gỗ và da đầy những miếng giấy cắt từ báo, tạp chí xe hơi và mô hình. Nhân viên ghi lại tất cả thông tin của người mà họ nói chuyện trong ngày, và ông đọc chúng vào mỗi buổi tối. Cuốn sổ màu đen ghi đủ các địa chỉ liên lạc có thể mua ở bất kỳ đâu với giá 7 USD. Hartley không cho phép tôi xem cuốn sổ đó.

Tôi về nhà vào giữa buổi chiều, mà không một lần đứng bán hàng, Hartley lúc đó mới gọi lại những cuộc gọi mà tôi khiến ông ấy bỏ lỡ. 21 giờ, ông ấy nhắn cho tôi, nói rằng đã bán một chiếc Mercedes SLS, một Porsche 911 Carrera 4, một Aston Martin DB2, một Ferrari Enzo. Và mua một chiếc Ferrari 458 Italia, một Pagani Zonda và một Ferrari F12.

Tôi lo lắng đợi điện thoại đổ chuông. Chắc chắn là tôi sẽ lại phỏng vấn xin việc một lần nữa. Tôi nhớ lại những lời của Hartley lúc tạm biệt: "Cậu đã làm rất tốt, và tôi biết là cậu có tài. Hy vọng những gì cậu vừa trải qua với tôi thực sự hữu ích". Đây đúng là công việc trong mơ, nhưng là của một ai khác không phải tôi. Còn Hartley vẫn tìm kiếm những ứng viên hoàn hảo.

Thế Anh lược dịch

Nguồn tin: vnexpress.net

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

global block facebook comment box

137 Hàm Nghi Foot Massage

Danh Mục tin tức
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây